๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiểu Hoàng đế im lặng ngồi trước mặt y, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Tóc
ngươi cũng rối rồi, trẫm sẽ chải đầu cho ngươi."
Phạm Nhàn không từ chối, đưa lược qua, im lặng ngồi bên giường. Tiểu
Hoàng đế quỳ gối trên giường, khó nhọc bò bằng đầu đến phía sau lưng Phạm
Nhàn, bắt đầu chải đầu cho y.
Lúc này, tư thế của Tiểu Hoàng đế rất ngoan ngoãn, quỳ phía sau Phạm
Nhàn, nghiêng người sát vào, thật sự rất giống một tiểu thê tử bé nhỏ.
Chỉ có điều đôi tay của cô thật sự không khéo léo. Người từ nhỏ đã làm
Hoàng đế, quả thật đúng với câu nhận xét tứ chi không cần làm gì, thật sự chưa
từng làm việc gì, huống hồ là việc có kỹ thuật như chải đầu.
Lược gỗ lênh đênh khó nhọc trên mái tóc đen của Phạm Nhàn, thỉnh thoảng
vướng víu, kéo căng khiến Phạm Nhàn nhíu mày. Nhưng y không lên tiếng, chỉ
im lặng. Y chải đầu cho Tiểu Hoàng đế là để sắp xếp lại tâm trạng hỗn loạn ban
đầu của cô sau khi ân ái, an ủi ước mơ trở thành nữ nhân thông thường của cô.
Còn Tiểu Hoàng đế chải đầu cho y, là muốn thể hiện bản thân giống một thê tử
bình thường.
Tiểu Hoàng đế quỳ sau lưng y, nghiêm túc nhưng vụng về chải đầu, ánh mắt
hạ xuống mép giường của Phạm Nhàn, nơi có vài cây kim nhỏ sắp xếp ngay
ngắn, lấp lánh ánh kim loại lạ, có kim có độc, có kim không độc.
Trước khi thân thiết, cô đã chú ý thấy Phạm Nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/914851/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.