"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong lòng Lang Đào u uất và tức giận, làm sao có thể ngờ nổi Phạm Nhàn
bị mọi người vây công mà lại tự nhảy vào lưới chạy về phía Kiếm Lư, ai ngờ
được lúc ấy Hoàng đế đang xuất thần nhìn Kiếm Lư!
Lúc này bên Kiếm Lư kinh ngạc trước thực lực Phạm Nhàn thể hiện, không
khỏi hứng thú muốn thử xem thủ lĩnh trẻ tuổi của Nam Khánh có thể đạt tới giới
hạn nào. Nhưng cao thủ Bắc Tề lại lo sợ, e ngại Phạm Nhàn bất cẩn hoặc tâm
trạng thay đổi bất ngờ, làm hại Hoàng đế bệ hạ.
Đúng lúc cục diện căng thẳng, Tiểu Hoàng đế Bắc Tề im lặng từ lâu đột
nhiên lên tiếng: "Phạm Nhàn, đừng dọa những kẻ khốn khổ kia, ngươi đâu dám
đụng một ngón tay vào ta."
Phạm Nhàn hơi ngạc nhiên, quay mặt nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Hoàng đế đang
đưa ánh mắt châm chọc nhìn mình. Không hiểu sao y bị ánh mắt này kích động,
mỉa mai cười, đưa hai ngón tay nâng cằm Tiểu Hoàng đế, khinh khỉnh nói:
"Thằng nhóc, cằm cũng trơn tru đấy..."
Xung quanh xôn xao, không ngờ Phạm Nhàn lại dám có hành động khinh
bạc như vậy với quân vương một nước, nhưng lại nghe câu nói tiếp theo của
hắn.
"Ta không dám đụng một ngón tay vào ngươi, hai ngón có được không?"
o O o
"Ta thề với danh nghĩa sư phụ, ngươi thả bệ hạ, chúng ta tuyệt không cản
ngươi." Lang Đào đột nhiên bước lên, khí thế bộc phát, lạnh lùng nói. Với địa vị
của hắn, lời thề này chắc chắn đã cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/914876/chuong-1588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.