Edit: Kentu
Beta: Loyal Pang
Bước chân Phùng Uyển hơi nặng nề đi vào trong phủ.
Nàng vừa xuất hiện, một người đàn ông trung niên mặt chữ quốc (国) để một bộ râu ngắn, gương mặt phơi dưới ánh mặt trời ngăm đen thô ráp liền quay đầu lại nhìn.
Phùng Uyển mang theo nụ cười mỉm, nhìn về phía Triệu Tuấn với ánh mắt hỏi thăm.
Triệu Tuấn lạnh lùng trợn mắt nhìn nàng một cái, rồi nói với người trung niên kia: “A Thúc, chúng ta vào trong nhà rồi hãy nói.” Hẳn là không để cho Phùng Uyển giới thiệu.
Người trung niên kia nhìn Phùng Uyển một cái, lại nhìn Triệu Tuấn một cái với vẻ mặt nghi ngờ.
Dõi mắt nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi, Phùng Uyển cất bước đi vào trong phòng mình.
Xem ra, bước chân vận mệnh vẫn bướng bỉnh đi về phía trước như cũ. A Thúc này vô cùng bao che cho Triệu Tuấn – đứa cháu bà con xa duy nhất có chút năng lực. Đó là tương đương với việc xem trọng y.
Tính cách người kia trong sự thô kệch có sự tinh tế, là một người biết đối nhân xử thế. Những năm này trong triều đình và dân gian có không ít người biết đến, cũng đạt được danh tiếng tương đối tốt. Có ông cố gắng tương trợ, Triệu Tuấn vẫn có cơ hội vùng dậy.
Chẳng mấy chốc, một ngày đã trôi qua.
Phùng Uyển nhớ rõ mình có hẹn với Vệ Tử Dương. Đối với người này, nàng thật sự không có gan thả chim bồ câu đưa tin cho chàng.
Cho nên, sau khi hơi do dự, sáng sớm nàng đành ngồi xe ngựa ra khỏi cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-von-phong-luu/1967211/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.