Ngày hôm đó, Phùng Uyển cố ý trở về muộn như vậy.
Không ngờ ban đêm, trong phủ đã đèn dầu sáng rỡ, ồn ào huyên náo không dứt. Lúc xe ngựa Phùng Uyển tiến vào, khắp nơi tĩnh lặng.
Khi nàng vén rèm xe lên đi xuống xe ngựa, đám tỳ nữ khắp nơi yên tĩnh lại. Các nàng rối rít nhìn về phía Phùng Uyển, vẻ mặt khác nhau.
Nguyệt nương đứng ở trên bậc thang. Lão mụ tử kia đi tới phía sau nàng ta, nhìn có phần hả hê nói: “Nữ lang, người nhà phu nhân xảy ra chuyện như vậy, xem sau này nàng ta làm sao còn tư thái đấu với Phùng mỹ nhân!”
Tỳ nữ khác cũng khẽ nói: “Đúng đấy, phu chủ nhà mình cũng nửa năm chưa qua phòng nàng ta rồi, nàng ta vẫn còn không để ai vào mắt. Không phải là ỷ vào trong cung có muội muội mỹ nhân sao? Nếu như muội muội mỹ nhân kia bị đuổi vào lãnh cung thì tốt rồi, xem đến lúc đó nàng ta sao đắc ý được.”
Trong tiếng nghị luận, Nguyệt nương im lặng nhìn Phùng Uyển. Chuyện Phùng Uyển và Phùng mỹ nhân, nàng ta cũng từng hỏi thăm từ nơi phu chủ, ngay cả Vũ nương cũng từng tiết lộ. Bất kể là từ phu chủ hay là trong miệng Vũ nương cũng có thể nghe ra, mặc dù Phùng mỹ nhân trong cung và phu nhân là tỷ muội ruột nhưng quan hệ của các nàng cũng không tốt.
Nhưng mà dù cho quan hệ có không tốt, dẫu sao các nàng cũng là tỷ muội. Muội muội được vinh hoa rồi dù không cho cái gì nhưng làm tỷ tỷ cũng sẽ được nhờ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-von-phong-luu/1967235/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.