"Đó không phải là tinh thạch bình thường, đó là tinh hạch mãn cấp (cấp độ đầy đủ) của mãnh thú phong phi ưng!"
"Ồ! Thật hay giả? Phong phi ưng chính là mãnh thú mãn cấp, bao nhiêu cường giả đều bỏ mạng dưới móng vuốt của nó. Ngươi nói đó là tinh hạch của nó?!"
"Lừa ngươi làm gì, ta chuyên môn thu thập tinh hạch của loài thú đó, vừa thấy là nhận ra ngay."
"Điều này quả là quá nghịch thiên!"
"Không biết hắn là người nào. Nếu không phải hắn nhìn quá khủng bố, ta thật sự muốn tới kết bạn một phen. Có một bằng hữu như vậy, thật đáng tự hào."
"Ngươi? Ha ha ha, thôi đi, ngươi mà cũng muốn kết giao bằng hữu với cường giả như vậy, đừng đùa."
"Đúng vậy, ha ha ha ha......" Tiếng cười bùng nổ ở trong đại sảnh, không khí cực kỳ náo nhiệt.
Trên tầng thứ tám, có hai cái sân độc lập, một cái là Thủy Nguyệt Các, một cái là Hương Tạ Cư.
Hai tiểu viện này có diện tích rất lớn, bên trong đều có ba bốn phòng.
Nam nhân trẻ tuổi dẫn đầu mang mấy người lại đây, xoay người khom lưng nói, "Tất cả mọi thứ trong Thuỷ Nguyệt Các đều có sẵn, đã chuẩn bị đầy đủ hết cho ngài, nếu có yêu cầu gì, chỉ cần rót linh lực vào trong đó, ta sẽ tới ngay lập tức." Nam nhân nói xong, đưa một ngọc bài màu đỏ cho Khanh Dạ Ly.
A Cẩm thấy thế thì nhận lấy ngọc bài, "Đa tạ, ngươi cứ tiếp tục bận việc đi!"
Nam nhân gật gật đầu, ngay sau đó lui ra ngoài.
"Dạ Ly ca ca, vì sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/221240/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.