Thấy Tiểu Châu và nàng kia tranh chấp với nhau, Diệp Vân Sơ cũng không chen vào nói, nàng yên lặng nhìn Tiểu Châu. Thị nữ này được Hạ Vệ Thần phái tới, chỉ sợ là con cờ Hạ Vệ Thần an bài bên người nàng mà thôi? Hạ Vệ Thần tạm thời không thể giết nàng vào bây giờ, nhưng lại không muốn cho nàng sống dễ dàng, nên mới phái Tiểu Châu tới đây, quạt gió thổi lửa, mang thêm thị phi tới đây?
Hạ Vệ Thần, ngươi quả nhiên hận Hoàng đế An Khánh nhục nhã ngươi, cho nên ngươi mới mang oán hận trong lòng đổ lên đầu ta sao? Dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế để đối phó Diệp Vân Sơ ta, ngươi thật đúng là không coi ta ra gì!
Nghĩ thế, Diệp Vân Sơ cười nhạt, nhìn nàng kia nói:
-Không sai, nơi này đúng là Đông Ly, Vân Sơ mặc dù bị điện hạ đuổi vào lãnh uyển, nhưng điện hạ không phế bỏ tước vị Vương phi của Vân Sơ, mà nếu Vân Sơ không có tước vị Vương phi này, chỉ cần Vẫn còn An Khánh, thì Vân Sơ vẫn là công chúa An Khánh, chỉ cần An Khánh còn tồn tại thì vĩnh viễn không bao giờ thay đổi!
Giọng nói Diệp Vân Sơ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại rất rõ ràng. Mặc dù nàng thay thế người khác để gả đến đây nhưng cũng là công chúa của một nước, cho dù Hạ Vệ Thần có chán ghét nàng thì hiện tại cũng phải kiêng nể mấy phần, người bên cạnh đừng có chuyện nghĩ nàng là quả hồng mèm, tùy tiện nắm lấy!
Nàng kia bị Diệp Vân Sơ nhìn đến kinh hãi, nhưng ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834369/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.