Cơ thể Tô Thời Sơ căng lên, đã sẵn sàng tinh thần để bị đánh. 
Nhưng vài giây trôi qua, cơn đau mà cô dự đoán không ập đến. 
Cùng lúc đó, trong phòng truyền đến một tiếng kêu thảm thiết giống như mổ lợn: “A!” 
Không biết có phải Tô Thời Sơ ảo giác hay không, nhưng cô cũng nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn rõ ràng. 
Cô thận trọng mở mắt ra, cúi đầu liền thấy Trương Nhất Minh đang quỳ xuống đất, một tay ôm lấy tay còn lại, vẻ mặt đau khổ. 
Còn người đang đứng trước mặt anh ta là Ân Dĩ Mặc. 
Lúc này, khuôn mặt anh tuấn và tinh xảo của Ân Dĩ Mặc lạnh như băng giá. 
Ánh sáng chiếu vào người khiến anh trông cực kỳ cao lớn, quai hàm căng chặt, sắc mặt tối sầm. 
Cả người tỏa ra hơi thở khiến cả căn phòng lạnh đi ngay lập tức nhiệt độ giảm xuống cực hạn. 
“Ân! Ân tổng! ” Trương Nhất Minh vốn muốn kêu đau nhưng khi đối diện với ánh mắt nham hiểm của Ân Dĩ Mặc, anh ta bỗng nhiên không dám phát ra tiếng, cảm thấy vô cùng sợ hãi, nói chuyện cũng run rẩy. 
Nụ cười nửa miệng của Ân Dĩ Mặc giống như đang nhìn một người chết. 
Tô Thời Sơ cũng cảm nhận được sát khí trên người anh, không khỏi cảm thấy toàn thân ớn lạnh. 
Trong lời đồn, tính cách Ân Dĩ Mặc thất thường, từ trước đến nay sát phạt quả quyết, nổi tiếng lạnh lùng, đặc biệt trong giới kinh doanh. 
Tên của anh đủ để dọa những người lòng dạ bất chính nghe thấy mà khiếp đảm. 
Thì ra đây mới thật sự là Ân Dĩ 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-cam-duc-co-vo-ngot-ngao/2719109/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.