Lúc này, Bạch Tưởng ngắm trai đủ rồi mới lấy lại tinh thần, khi cảm xúc cô gái dần ổn định, cô tiến lên hai bước, “Chuyện đó ……”
“Cút.”
Một chữ được thốt ra từ miệng người đàn ông giống như ngọn núi đè lên người Bạch Tưởng.
Bạch Tưởng chớp mắt.
Cút?
Cô nắm chặt tay, biết người đàn ông hiểu lầm, nên nhẫn nại mở miệng: “Là cô ấy muốn đến Cực Lạc Viên, tôi mới……”
“Ai cho phép cô dẫn con bé đi?!” Giọng điệu anh lạnh như băng, hoàn toàn không giống như khi nói chuyện với cô gái trong ngực. Anh quay đầu, trong mắt mang theo chán ghét không chút che dấu, trực tiếp cắt ngang lời cô nói, nhấn mạnh từng chữ một: “Ai cho phép cô xen vào chuyện của người khác?”
Xen vào chuyện của người khác?
Rõ ràng là cô giúp người ta, nhưng bây giờ cô lại thành đối tượng bị chỉ trích?
Anh không cảm ơn cô cũng thôi, thế mà còn nói ra lời khó nghe như vậy?!
Vốn dĩ lúc thấy người đàn ông, cô có hơi chột dạ, nhưng giờ lửa giận trong lòng cô bỗng bùng cháy.
“Tôi xen vào chuyện của người khác?!” Bạch Tưởng xù lông, “Tôi nói cho anh biết, là cô ấy nói anh không cho cô ấy ra ngoài, là cô ấy cầu xin tôi dẫn cô ấy đến đây! Anh cho rằng tôi muốn xen vào việc của người khác?! Ai thích xen vào chuyện nhà các anh chứ!”
Bạch Tưởng càng nói càng giận, rõ ràng co có lòng tốt, thế nhưng lại bị chỉ trích, trên thế giới này còn nói đạo lý hay không?
Đầu gối cử động động đến miệng vết thương, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-hang-ty-nam-giu-ong-xa-giau-co/2230510/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.