Nguyệt Cung Sương đã thay y phục thướt tha, y sa vàng nhạt rất trẻ trung, hôm nay tóc xỏa tự do. Mai - Lan cũng đã xong nhiệm vụ cài nữ trang cho tiểu thư của mình.
Tiểu Xiên que vẫn không thấy Minh Thần Duệ bước ra, có phần luống cuống:
"Cô gia! Có cần nô tì giúp không?"
Tại sao Tiểu Xiên que hỏi vậy? bởi vì ở chung lâu ngày, nàng hiểu quá chủ tử của nàng rất vụn về trong chuyện mặc y phục.
"Chuyện nhỏ này ai cần ngươi giúp" - Minh Thần Duệ hiện tại mặc xong trung y. "Cái dây này phải buộc chổ này? Ây! không phải? Là chỗ nào mới phải?"
Minh Thần Duệ lầm bầm, Mai-Lan che miệng cười, hiểu ý tiểu thư nhà nàng nên lôi Tiểu Xiên que ra ngoài đóng cửa lại.
"Mặc hoài sẽ thành quen" - Minh Thần Duệ ngẩng đầu, không ngờ Nguyệt Cung Sương lại âm thầm đi vào. Còn dịu dàng nói như vậy, chứ không phải ngày xưa "Sống chết mặc ngươi sao?"
"Ân. Ta sẽ cố gắng"
"Y phục ở quê hương tướng công chính là mặc trên người lúc đến đây sao?" - Vòng hai tay choàng ra sau buột dây thắt lưng cho Minh Thần Duệ, diện tích tiếp xúc nhỏ hẹp, Nguyệt Cung Sương tìm chủ đề cho bớt ngượng ngùng.
"Nương tử a, nàng thơm thật" - Nguyệt Cung Sương lắc đầu nhìn Minh Thần Duệ không có tiền đồ. Minh Thần Duệ còn muốn hỏi "Tại sao cùng tắm một hồ nước mà trên người Nguyệt Cung Sương thơm như vậy, bản thân mình thì không có mùi thơm gì hết". Nhưng thôi, bỏ đi.
"Vậy tướng công cần thường xuyên tắm rửa"
"Gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-nhan-duyen/294559/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.