33. Hồi cốc
Cố Vân Cảnh nói xong lập tức hối hận. Nàng cho dù khổ sở như thế nào cũng không nên trút lên Tiêu Mộ Tuyết a. Phò mã gia áy náy nhìn Lục công chúa, chậm rãi cúi đầu, thấp giọng nói:
"Điện hạ, thật có lỗi."
Tiêu Mộ Tuyết nhìn Cố Vân Cảnh như thế, trong lòng hết giận không ít, cũng không so đo nữa. Nàng từ tay áo lấy ra bình thuốc nhỏ, từ từ nói:
"Đây là mẫu hậu tặng cho ta. Nó có hiệu quả an thần định khí, tăng cường khí lực. Đường sá Vong Ưu Cốc khá xa, ngươi hẳn là sẽ không chịu nổi. Cái này có lợi với cơ thể của ngươi."
Tiêu Mộ Tuyết nhớ tới hành vi thất thố khi say của Cố Vân Cảnh, nói thêm:
"Vừa rồi ở trong cung ngươi uống nhiều rượu, cái này cũng có thể giải rượu."
"Công chúa điện hạ tới tìm ta là vì đưa thuốc?" Cố Vân Cảnh hỏi.
"Ừ."
Cái này... Trong lòng Cố Vân Cảnh không biết tư vị gì. Lục công chúa có ý tốt đưa thuốc đến cho mình, mà mình thế nhưng còn nói ra lời vô liêm sỉ như vậy. Nghĩ đến đây Cố Vân Cảnh thật muốn tát chính mình.
"Điện hạ, vừa rồi ta không cố ý nói như thế, nàng chớ để ở trong lòng." Nàng thổn thức nói.
"Tất nhiên là không. Phò mã nói cũng có đạo lý. Khế ước quả thật có viết rõ điều lệ như vậy. Thuốc đã đưa cho ngươi, ta về phòng trước."
Trên mặt Tiêu Mộ Tuyết nhìn không ra biểu tình khác thường gì.
"Điện hạ đợi đã." Cố Vân Cảnh vội gọi lại.
"Chuyện gì?"
"Ta và Thải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-pho-ma/50701/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.