Editor: Puck - Diễn đàn
Lâm Tuyết vẫn còn nói dông dài bất mãn của mình, Đỗ Hâm Lôi không nhịn được hỏi: "Đúng rồi, sao bà tới thành phố A? Còn có... Sao bà tới khoa phụ sản? Chẳng lẽ lại có!"
"Mặc Mặc mới hơn một tuổi một chút, tôi và Tuấn Đào tạm thời còn không định có đứa bé..." Lâm Tuyết nói tới chỗ này, đưa mắt nhìn sang cô gái bên cạnh.
Cô gái kia có một đầu tóc ngắn đen nhánh, mắt to đen nhánh như mực, bên phải khóe miệng có một lúm đồng tiền thật sâu, khiến bề ngoài thanh tú của cô ấy càng thêm vài phần ngọt ngào.
Thấy chủ đề của Lâm Tuyết và Đỗ Hâm Lôi đột nhiên chuyển về phía mình, cô gái kia hoảng loạn lên, vội vàng cúi đầu xuống, cố hết sức giữ vững khiêm tốn, không muốn để cho người nhìn đến cô.
Chỉ có điều cô giấu mình đến chặt chẽ đi nữa, có người vẫn phát hiện ra cô.
"Cố Y Nhiên!" Lăng Lang đi tới, cánh tay dài đưa ra, xách Cố Y Nhiên lên, tròng mắt hẹp dài nguy hiểm nheo lại, giọng điệu làm cho người ta nhìn không thấu, "Cô chạy đến đây làm cái gì?"
Thì ra cô gái kia tên là Cố Y Nhiên, hơn nữa còn biết Lăng Lang. Đỗ Hâm Lôi càng cảm thấy cái thế giới này quá nhỏ, sao khắp nơi đều có người quen
Cố Y Nhiên vẫn còn rất giật mình vì gặp được Lăng Lang ở đây, chỉ có điều cô nhanh chóng tỉnh táo lại, dáng vẻ điềm nhiên như không có việc gì: "Ta tới đây làm kiểm tra với phó cục trưởng Lâm!"
Phó cục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/267013/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.