Editor: Puck - Diễn đàn
Lâm Tuyết ngây ngốc, hoàn toàn không ngờ Đoàn Dật Phong thế mà lại nói với vợ anh ta như thế.
Lương Tuấn Đào là cười ha ha, khẽ hả hê ôm Lâm Tuyết, khoe khoang với các bạn anh: “Hết cách rồi, vợ tôi tốt quá, chọc cho người hâm mộ, đáng tiếc danh hoa có chủ, phúc khí của tôi lớn nhất đã sớm hái được cô ấy, các ông có thèm cũng không có cách nào nhé!”
Lời này khiến mấy người Phùng Châu Long hâm mộ không thôi, thật không ngờ lên giọng diễn ân ái, thật sự đáng đánh đòn!
Đến nay anh vẫn còn là người cô đơn, bên cạnh cũng không thiếu phụ nữ, nhưng chính là không gặp được người có thể khiến cho anh muốn dừng lại!
Ngay cả núi băng ngàn năm Đoàn Dật Phong đã hòa tan, xem thế này Phùng Châu Long thật sự gấp gáp. Nếu không, trở về anh cũng điều chỉnh ánh mắt thích hợp, đúng lúc nên tìm phụ nữ lập gia đình rồi!
Hà Hiểu Man ôn con gái bảo bối Tâm Tâm đi tới, Lâm Tuyết cũng ôm Mặc Mặc từ trong ngực bà vú, hai đứa bé chỉ vẹn vẹn chênh nhau nửa tháng, đều hơn nửa tuổi rồi, rất thông minh đáng yêu.
Lãnh Bân và Lương Tuấn Đào nhỏ giọng trò chuyện với nhau gì đó, nhìn ra được sắc mặt của Lương Tuấn Đào cũng không dễ nhìn lắm. Hai người nói vài lời, liền cùng nhau sóng vai đi tới.
Hai người phụ nữ đều ôm đứa bé, hai người đàn ông này đi tới, ôm lấy đứa bé của đối phương, trêu chọc đứa bé chơi, gọi nhau thông gia ngắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/682893/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.