Editor: Puck - Diễn đàn
Một tiếng chị dâu nhỏ này của Lâm Tuyết gọi thật hay, Vân Đóa như thế nào cũng không tiện lên tiếng. Trời ơi, cô vẫn luôn là em Lâm Tuyết, bây giờ đột nhiên thăng cấp làm chị dâu của cô ấy rồi, thật sự có phần không thích ứng.
Lương Thiên Dật đau lòng Vân Đóa xấu hổ, một lần nữa kéo cô trở lại bên cạnh anh, cưng chiều cầm tay thon của cô, nhỏ giọng khích lệ nói: "Người nhà của anh đều rất hài lòng với em, cũng đều vô cùng thích em, em phải có lòng tin với bản thân!”
Có thật không? Nghe được Lương Thiên Dật nói như vậy, Vân Đóa khẽ yên tâm. Cô ngẩng đầu lên, hoảng hốt quan sát người nhà của anh. Giống như đúng thật là vậy, bọn họ xem ra đều rất hiền hòa!
Không biết tại sao, cô cảm giác giống như mình đã từng tới đây, cũng trải qua cảnh tượng không khác lắm: Người nhà họ Lương đều ở đây, nhưng bọn họ đều có vẻ xa cách thù địch với cô, còn có một người phụ nữ hung hãn khác, cô ta mắng cô là tiểu hồ ly tinh, túm lấy cô liều mạng…
Cho nên, khi cô đi vào phòng khách mới có thể khẩn trương như vậy!
“Sao thế?” Lương Thiên Dật thấy trong đôi mắt sáng của cô tự dưng dâng lên sợ hãi, rất khó hiểu. Người nhà rõ ràng đều rất hiền hòa, cũng không làm khó cô, sao cô lại có vẻ mặt này.
“Thiên Dật.” Vân Đóa hơi hoang mang, cô nhỏ giọng hỏi, “Sao em nhớ được lần trước tới đây còn có một người phụ nữ hung dữ…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/682895/quyen-2-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.