🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi tối, tôi ôm bụng nấu cơm trong phòng bếp.

Điềm Điềm nắm góc áo tôi một giây không rời, chỉ loanh quanh trong phòng bếp.

Con bé thích nhất xem phim hoạt hình mà cũng không dám về phòng khách xem.

Trên bàn cơm, mẹ chồng Cát Tú Lan mới nếm một miếng canh thịt bò Tây Hồ đã phun ra “Phì phì phì”.

“Tôn Giai Di, cô muốn hại chết tôi phải không! Sao canh này ngọt vậy? Cô không biết tôi có bệnh tiểu đường à? Cố ý chứ gì!”

Bà ta đột nhiên ném cái thìa vào trong bát canh, trợn mắt nổi bão với tôi.

Tôi cũng bị dọa rồi, nhưng không đợi tôi bừng tỉnh, con gái Điềm Điềm đã “Òa” khóc.

“Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc! Cái đồ nuôi tốn tiền, mày gào tang gì!”

Tôi vội vàng ôm con gái, trấn an cảm xúc của con bé, mới phát hiện cánh tay con gái bị canh nóng bắn vào, đỏ lên một khoảng.

Tôi cũng không còn lòng dạ nào cãi nhau với mẹ chồng, vội vàng ôm Điềm Điềm đến phòng vệ sinh dùng nước lạnh rửa.

“Gào, gào, gào, cũng chỉ biết khóc. Còn khóc là tao vứt mày ra đống rác! Phế vật vô dụng!”

Trong phòng khách vẫn truyền đến tiếng mắng của Cát Tú Lan, phiền nhiễu không ngăn nổi lọt vào lỗ tai tôi.

“Nuôi cho lắm cũng chỉ là đồ tốn tiến! Tôi bị mù mắt mới có thể để hai đứa hàng rách mẹ con cô vào cửa! Đáng thương cho thằng Tần nhà tôi, bốn đời hương khói đơn truyền, sẽ phải hủy ở trên tay hai đống thịt nát chúng mày.”

Điềm Điềm ôm cổ tôi nơm nớp lo sợ, đến tiếng khóc đều nghẹn về.

Nhìn ánh mắt lo lắng hãi hùng khủng hoảng của con gái, tôi cảm thấy phẫn nộ đến cực độ.

Tôi ôm con gái đứng ở cửa phòng vệ sinh nhìn mẹ chồng vừa mắng vừa mồm to gắp đồ ăn dùng bữa.

“Canh chỉ thả chút hành tây khử tanh, nấu chín có chứa vị ngọt. Mẹ không thích thì đừng ăn, không cần trừng mắt hù dọa trẻ con. Con bé là cháu gái của mẹ, cũng là con gái của anh Tần, không phải kẻ thù của mẹ.”

Cát Tú Lan sửng sốt một lát, lập tức “Bốp” một tiếng vỗ đũa xuống mặt bàn.

“Cô nói cái gì? Cô còn dám tranh luận! Đồ đ ĩ không sinh được con trai còn dám lên mặt cho tao xem à? Xem tao có đánh chết mày không!”

Đúng lúc bà ta muốn xông lên thì chồng tôi gọi video về.

Tôi tức muốn hộc máu mở video, hô lên với chồng ở bên kia màn hình: “Tần Thư Viễn, đây là mẹ anh!

Anh nhìn xem mẹ anh muốn đánh chết mẹ con tôi này!”

Tôi chuyển điện thoại qua, muốn cho chồng thấy rõ ràng khuôn mặt dữ tợn kia của Cát Tú Lan.

Trong phút chốc Cát Tú Lan biến sắc mặt như kịch đổi mặt, cướp lấy di động của tôi.

Khuôn mặt già nhăn nheo kia biến thành dáng vẻ khóc lóc, nặn ra nước mắt từ đôi mắt cá chết, khóe miệng méo xệch ch ảy nước miếng.

“Con ơi, tâm can của mẹ ơi! Mẹ bị vợ con bắt nạt đến lòng uất ức. Con không ở nhà, vợ con còn muốn đuổi mẹ đi.

Con ơi! Mẹ bị bệnh tiểu đường, vợ con còn cố ý cho đường vào canh, muốn mưu sát mẹ đây này.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.