Trong bầu không khí nặng nề ấy, Đoạn Tinh Dực vươn tay, bàn tay hắn nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trong suốt trên má Thiển Linh, rồi không chút do dự đưa lên môi, như thể muốn cảm nhận vị đắng ngọt của những cảm xúc chưa nói thành lời.
Thiển Linh sững sờ, như bị một tia chớp bất ngờ đánh trúng. Mặt cậu đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Đoạn Tinh Dực, chỉ có thể quay đầu đi, cố gắng giấu đi sự xấu hổ đang dâng trào trong lòng.
"Bé con, em hiểu vì sao anh lại xung đột với tên hộ công kia không ?" Đoạn Tinh Dực khẽ hỏi, giọng trầm ổn nhưng trong mắt lại hiện lên sự tò mò không thể giấu.
Thiển Linh khẽ cúi đầu, cảm giác trái tim đập nhanh hơn. Cậu nhớ là hộ công đã gọi tên Bạch Cảnh, và ngay sau đó, Đoạn Tinh Dực đã lên tiếng nhận trách nhiệm, bảo rằng chính mình đã gọi người đi. Nhưng lý do Bạch Cảnh hành động như vậy... cậu không thể lý giải rõ ràng, chỉ có một cảm giác mơ hồ bao phủ tâm trí, như thể có điều gì đó đang giấu kín phía sau.
Cậu chỉ biết rằng, mọi chuyện đã vượt quá khả năng kiểm soát của mình, mọi chuyện như 1 cuộn lẹn đang bị rối tung cả lên, càng gỡ càng thêm chặt, không tài nào tìm được đầu mối.
"Em đã suy nghĩ kĩ để trả lời câu hỏi kia của anh chưa, nhóc ngốc? " Đoạn Tinh Dực cố gắng kiềm chế bản năng muốn tiến lại gần, giọng nói khàn đặc, trầm thấp.
"Nếu không thì cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920392/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.