Thiển Linh lộ rõ vẻ khó hiểu trên gương mặt, trong khi những người xung quanh thì mỗi người một thái độ, song ai nấy đều thầm khinh thường cái vẻ mặt dày vô liêm sỉ của Du Hành. Tất nhiên là chẳng ai dám biểu lộ ra ngoài.
Tiết lão gia khẽ ho khan một tiếng để lấp l**m sự bối rối: "...Mời các vị."
Lúc này, Du Hành mới miễn cưỡng thu lại ánh mắt quyến luyến khỏi Thiển Linh, dẫn đầu bước vào căn phòng. Thiển Linh cũng lặng lẽ đi theo.
Ngay khi bước vào, cậu lập tức ngửi thấy một mùi chua và mừi tanh nồng nặc, hẳn là do những vết máu khô đã đọng lại từ rất lâu. Cả căn phòng chìm trong bầu không khí âm u, quái dị đến khó tả — nhất là những dụng cụ hình thù kỳ dị đặt rải rác khắp nơi, càng khiến người ta khó chịu. Tâm điểm là chiếc giường đôi phủ lụa đỏ rực ở giữa phòng, nổi bật đến mức gai mắt cứ như một sự chế giễu câm lặng.
Du Hành kiểm tra phần ga trải giường ngay vị trí trung tâm. Ở cuối giường là một vệt máu sẫm màu đã khô, lượng máu không nhiều rõ ràng chưa đủ để khiến một người trưởng thành mất mạng.
Hắn khẽ cúi xuống, dùng đầu ngón tay vê nhẹ những mảnh vụn gỗ và đất dính máu. Lông mày từ từ nhíu lại, ánh mắt thoáng trầm ngâm. Du Hành đảo mắt nhìn quanh căn phòng, rồi ánh nhìn dừng lại ở Thiển Linh và không rời đi nữa.
Bước chân hắn rất nhẹ khi tiến về phía cậu.
Lúc này, Thiển Linh đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920489/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.