Thiển Linh còn chưa kịp hiểu hết ý nghĩa những lời họ nói đã chìm vào vô thức và ngủ thiếp đi trên chuyến tàu đang chuyển động khá ổn định trên mặt biển.
Hệ thống 663: 【...】
Thật là.... người càng đẹp thì càng giỏi đánh lừa người khác.
Không rõ thời gian trôi qua bao lâu, Thiển Linh lờ mờ nghe thấy tiếng gọi đều đặn bên tai, giọng hệ thống vang lên một lần rồi lại một lần. Cậu khẽ nhíu mày. Ngủ quá lâu khiến cơ thể như vẫn chưa thoát khỏi màn sương mờ ảo của giấc mộng. Ý thức dần trở lại, nặng nề và hỗn độn.
"Tỉnh rồi à?"
Một giọng đàn ông hoàn toàn xa lạ vang lên sát bên tai.
Thiển Linh giật mình, lúc này mới ý thức được hoàn cảnh hiện tại. Cậu hơi cử động và lập tức va vào song sắt phía sau, đau đến mức cau mày khẽ bật ra một tiếng rên nhỏ.
Không giả vờ ngủ được nữa rồi.
Giọng người đàn ông kia bật cười, mang theo chút giễu cợt: "Em là người đầu tiên tôi thấy có thể ngủ ngon trong hoàn cảnh thế này. Nên khen em lạc quan, hay nói em quá vô tâm đây với bản thân mình đây nhỉ ?"
Giọng nói ấy vừa dứt, Thiển Linh liền cảm nhận được bước chân người kia đang từ từ tiến lại gần. Cuối cùng dừng lại ngay trước mặt cậu. Cánh cửa sắt vang lên một tiếng "cạch" lanh lảnh.
Hắn ta đang mở khóa.
Nhận ra điều này, Thiển Linh bắt đầu hoảng loạn. Cậu cố rút nhẹ đôi chân đang co lại, nhưng giấc ngủ dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920496/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.