"Ừ..ừm."
Thiển Linh hơi giật mình, dù biết hành vi vừa rồi không được hay cho lắm, nhưng cậu cũng chẳng giỏi nói dối gì cho cam. Chỉ một ánh mắt của đối phương, mọi chuyện đã bị nhìn thấu.
Lộ Tiêu không tiếp tục truy hỏi, chỉ khẽ nói: "Nếu không ngủ được thì dậy ăn đi."
Hắn lặng lẽ chuyển chủ đề, nhẹ nhàng bày từng đĩa thức ăn từ xe đẩy lên chiếc bàn nhỏ trong phòng. Mùi thơm lan tỏa, nhanh chóng lấp đầy không gian ấm áp.
Thiển Linh vén chăn, rón rén ngồi xuống trước bàn ăn, hai đầu gối khép sát, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Lộ Tiêu đang chia đũa cho mình.
"Cảm...ơn anh."
Thiển Linh cầm lấy đũa, rõ ràng thèm đến ch** n**c miếng, nhưng vẫn kiên nhẫn đợi Lộ Tiêu chuẩn bị xong tất cả dụng cụ ăn uống. Chỉ đến khi hắn ngồi xuống, cậu mới vội vàng gắp một đũa thức ăn bỏ vào miệng.
"Oa ~ Ngon quá !"
Thiển Linh phấn khích kêu khẽ, tay không ngừng động, ăn đến mức hai má phúng phính như một chú chuột hamster nhỏ.
Lộ Tiêu cầm đũa, nhìn mà chỉ thấy buồn cười.
Thiếu niên nhỏ trước mặt hệt như sắp hạnh phúc đến mức bốc khói, hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ngon đến vậy sao?"
Thiển Linh lập tức gật đầu lia lịa.
Lộ Tiêu bán tín bán nghi, gắp một đũa rau giống hệt bỏ vào miệng. Món rau trông không rõ là loại gì, hương vị quả thật không tệ... nhưng cũng đâu đến mức xuất sắc đến thế?
Hắn ngẩng đầu nhìn người đối diện — vóc dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920526/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.