Thiển Linh không hề thấy khó chịu trước sự sắp xếp của Mạc Tầm. Dù sao ở chung phòng với một người cũng tiện chăm sóc nhau hơn, đặc biệt trong hoàn cảnh tạm bợ như thế này. Nghĩ vậy, cậu lặng lẽ đi theo người đồng đội còn xa lạ về phía căn phòng đã được chỉ định.
Do tín hiệu bị chặn, tất cả các phòng ở đây đều sử dụng khóa cơ. Người đồng đội kia cầm lấy chìa khóa, cố gắng tra vào ổ, nhưng tay run lẩy bẩy khiến mấy lần đều trượt. Mồ hôi bắt đầu túa ra trên trán, khuôn mặt đỏ bừng vì luống cuống và căng thẳng.
Thiển Linh thấy vậy liền bước đến gần, nhẹ giọng hỏi:
"Anh sao thế? Không mở được à?"
Khoảnh khắc cậu lại gần, một làn hương thoang thoảng bay tới — mùi hương dịu nhẹ vương trên tóc cậu, tựa như gió đầu xuân mơn man lướt qua, nhưng lại mang theo thứ cảm giác quyến rũ đến ngây người. Với người bên cạnh, đó chẳng khác nào một loại độc dược chết người, vừa mê hoặc, vừa khiến người ta không thể dứt mắt rời.
Người đồng đội phải chịu đựng những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, lùi lại nửa bước và hít một hơi thật sâu, như thể vừa đưa ra một quyết định khó khăn.
"Để tôi thử xem."
Thiển Linh đưa tay ra nhận lấy chìa khóa từ tay anh ta. Ngón tay cậu vô tình lướt qua lòng bàn tay đối phương — một cảm giác lạnh dịu như kem tan, mềm mại mà ngọt ngào.
Tay người đồng đội khẽ giật lên, cả người như bị giật điện, vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920541/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.