Giữa khung cảnh hỗn loạn, Thiển Linh bị dòng người xô đẩy đến mức gần như đứng không vững. Tiếng la hét, tiếng gào khóc vang dội bên tai, dồn dập đến mức choáng ngợp.
"Thiển Linh."
Một giọng gọi khẽ cất lên. Cậu theo bản năng quay đầu. Ngay khoảnh khắc đó, một vệt sáng xanh biếc lướt qua, xé toạc màn đêm đặc quánh.
Thiển Linh sững người.
Hạ Tư tiến đến gần, trên tay nâng một chiếc lồng kính trông như quả cầu pha lê, bên trong ẩn chứa nguồn năng lượng bí ẩn mà họ đã lấy được từ phi thuyền. Anh như tách biệt khỏi cơn hỗn loạn xung quanh, bình thản đến lạ. Ánh sáng xanh nhạt hắt lên chiếc áo blouse trắng, khiến anh nổi bật giữa biển người náo động.
Thiển Linh bước thêm vài nhịp, ánh sáng ấy lại khiến cậu thấy bình yên, ấm áp một cách kỳ lạ. Hạ Tư đặt quả cầu vào tay cậu. Tức thì, chiếc áo trắng của Thiển Linh loang phủ một tầng sáng xanh mờ, vạt áo lấp lánh như phủ đầy tinh quang, trông tựa một vì sao yên tĩnh giữa dòng chảy hỗn loạn của thời gian.
Hạ Tư thoáng ngẩn ngơ, gần như bị cuốn vào vẻ đẹp ấy.
"Anh Hạ Tư..." – Thiển Linh khẽ gọi.
Anh giật mình tỉnh lại, khẽ đáp:
"Đi thôi. Những nguồn năng lượng khác đều ở trên phi thuyền. Tôi đã thiết lập lộ trình rồi, nó sẽ đưa cậu đến nơi cậu muốn."
"Anh... không đi cùng tôi sao ?" – Gương mặt Thiển Linh thoáng hiện nét hoảng hốt.
Thấy vẻ lo lắng đó, Hạ Tư bật cười khẽ:
"Trong mắt tôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920570/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.