Cảm giác choáng váng quen thuộc lại ập đến. Dù đã trải qua vài lần, Thiển Linh vẫn thấy đầu óc quay cuồng như thể có ai vừa nhấc cậu lên rồi thả xuống.
Phải mất một lúc, cậu mới dần nhận ra mùi đàn hương thoang thoảng len vào khứu giác. Thiển Linh khẽ mở mắt. Trước mắt là một chiếc màn giường màu vàng rực, xuyên qua lớp sa mỏng có thể lờ mờ thấy vài món đồ nội thất cổ kính bên ngoài.
Không phải kiểu trang trí cổ điển của Trung Quốc nửa mùa như mấy khu du lịch hay nhà hàng bày biện, mà là một không gian cổ đại chân chính – mọi thứ đều thật đến mức khiến người ta quên mất mình đến từ thời hiện đại.
Đầu óc cậu như tạm dừng hoạt động vài giây.
"...Mình xuyên tới triều đại nào đây?"
Hệ thống 663 lập tức vang lên trong đầu: 【 Đây là một thế giới hư cấu. Tất cả nhân vật và bối cảnh đều không có thật, nên cậu không cần lo lắng chuyện làm loạn lịch sử. 】
Thiển Linh gật gù, trong lòng cũng bớt hoang mang đi đôi chút. Đây là lần đầu tiên cậu xuyên vào một thế giới cổ đại, mọi thứ xung quanh đều xa lạ mà lạ theo kiểu... đắt tiền.
Cậu cúi xuống nhìn bộ áo lót màu trắng ngà trên người. Lụa bóng mềm, sờ vào ấm áp, hoa văn thêu ở cổ tay và vạt áo tuy tinh tế nhưng lại phô ra sự xa xỉ khó giấu. Cả tấm chăn đang đắp cũng thêu khổ lớn, tay nghề tinh xảo đến mức khiến cậu phải thầm xuýt xoa.
Tất cả đều cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920577/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.