Sau khi Đại tướng quân rời đi, cả Quang Minh Điện gần như không còn ai dám thẳng thắn chỉ trích Thiển Linh.
Hàng loạt triều thần đều bị hành động vừa rồi của cậu làm cho khiếp vía.
Đó là Hạ Lan Quân Đại tướng quân kia mà! Tổ tiên y đời đời là trọng thần trong triều, dưới trướng nắm giữ hàng vạn binh lính. Nếu y thật sự có ý đồ phản loạn, việc lật đổ vị Hoàng đế ngông cuồng này chẳng khác nào trở bàn tay.
Ấy vậy mà Thiển Linh vẫn dám nói phạt là phạt.Thảo nào người ta gọi cậu là "Hoàng đế mỹ nhân đầu gỗ".
Thiển Linh nghe đám lão thần thay nhau kể lể về quốc gia đại sự, mí mắt bỗng nặng trĩu. Ban đầu, cậu còn cố giữ tư thế ngay ngắn trên Long ỷ, nhưng lời tấu vừa dài vừa chán, chẳng khác nào những bài giảng lê thê của giáo sư thời đại học. Thiển Linh chịu không nổi, chống tay lên long ỷ, rồi ngủ gật lúc nào không hay. Trong mơ, cậu chỉ nghe văng vẳng tiếng tụng kinh lùng bùng bên tai.
Cho đến khi một giọng the thé vang lên rất gần: "Bệ hạ, Bệ hạ..."
Thiển Linh giật mình mở mắt, thấy khuôn mặt trắng bệch của Lưu Hỉ kề sát, suýt bật ngửa ra sau: "Ngươi dí sát mặt như vậy làm gì ?"
Lưu Hỉ vội cười nịnh: "Bẩm Bệ hạ, chư vị đại thần đã bẩm báo xong cả rồi."
Thiển Linh dụi mắt, lơ đãng nhìn xuống đám người đang quỳ dưới điện, giọng buồn ngủ: "Có việc thì tấu, không việc thì bãi triều."
Cả triều im phăng phắc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920578/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.