Bang, bang, bang—!
Cặp đôi đang cuộn mình lười biếng dưới lớp chăn bỗng giật mình tỉnh giấc vì tiếng động lớn.
Bang, bang—!
Ai đó đang đập cửa dồn dập giữa đêm khuya.
Phản xạ theo bản năng, Hee-joo sững lại, còn Baek Sa-eon nuốt xuống một tiếng chửi thề, ánh mắt tối sầm nhìn về phía cửa. Anh vớ lấy chiếc quần thể thao vắt trên ghế, xỏ vội mà chẳng buồn để ý đến chuyện mặc đồ lót, sau đó bước ra ngoài.
“…Có chuyện lớn rồi… Tình hình không ổn chút nào…”
Cửa vừa mở, luồng khí lạnh từ bên ngoài lập tức ùa vào, lấp đầy khoảng trống bên cạnh cô. Ý thức được sự nghiêm trọng của tình hình, Hee-joo vội gom quần áo vương vãi, cuống quýt mặc vào.
Chỉ vài phút sau, Baek Sa-eon quay trở lại, giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên sau lưng.
“Em mặc áo trái rồi.”
Anh nắm lấy đôi tay lóng ngóng của cô, nhẹ nhàng chỉnh lại cho ngay ngắn.
Bên ngoài, tiếng bước chân gấp gáp hối thúc, nhưng Baek Sa-eon vẫn giữ nguyên vẻ điềm nhiên, chẳng có lấy một chút vội vã.
Bất giác thấy căng thẳng, Hee-joo liếc nhanh về phía cửa.
“Anh không ra xem có chuyện gì à?”
“Không cần vội.”
“Không cần vội cái gì chứ…” Hee-joo bĩu môi.
“Em cứ cuống quýt mặc đồ vội vã thế này… Nhìn cứ như sắp lao chân trần ra ngoài vậy. Anh không thích thế.”
“…!”
“Anh sẽ không để em phải trốn tránh nữa.”
Anh nâng cằm cô lên, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định. Ngón tay lướt nhẹ qua gò má cô, như thể trấn an.
“Ra ngoài từ từ thôi.”
Lời anh không chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-dien-thoai-do-chuong/1716735/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.