Editor: Phong Tâm — Trên phố, xe cộ qua lại tấp nập. Những người đi ngang đều nhìn họ với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tò mò. Có người đã đi xa, nhưng vì hiếu kỳ lại quay đầu nhìn thêm lần nữa. Mộ Cận Bùi siết chặt vòng tay ôm lấy cô, lúc này anh chợt tỉnh táo lại, hỏi: “Làm sao em biết anh ở đây?” Anh tự hỏi rồi tự trả lời, đoán: “Nhìn thấy xe của anh à?” Chắc chỉ có khả năng này thôi. Quý Tinh Dao “Ừm” một tiếng. Trước đây cô từng nói với anh rằng cô có định vị của anh, nhưng anh không tin. Lần này cô không giải thích nhiều, chỉ cảm thấy đôi lúc định vị cũng khá hữu ích. Cô nằm trong vòng tay anh, bị bao bọc bởi hơi thở từ anh, không một khe hở. Trái tim cô rối bời, đầu óc trăn trở. Một bên kéo cô lùi về sau, một bên lại đẩy cô tiến về phía trước. Hai nguồn sức mạnh to lớn kéo cô về hai phía, chẳng bên nào chịu thua. Sự cảm tính khiến cô chìm đắm. Sự cố chấp lại khiến cô tỉnh táo. Cuối cùng, Quý Tinh Dao từ từ nâng tay lên, nhẹ nhàng ôm lấy Mộ Cận Bùi. Ôm lấy anh lúc này đang bất lực. Cũng là ôm lấy chính cô trong quá khứ, khi cô lạc lối. Mộ Cận Bùi không còn như trước kia, ôm cô rồi chẳng muốn buông. Lần này, anh buông Quý Tinh Dao đúng lúc, theo phản xạ đưa tay về phía cô. Quý Tinh Dao đưa tay ra, bắt lấy tay anh: “Chào anh, em là Quý Tinh Dao, hân hạnh được gặp anh.”
Beta: Bảo Trân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gio-noi-len/2764356/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.