“… Nói cái gì… tôi bị bệnh về não?”
Phó Nam Thương nhớ rất rõ ràng báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình không có vấn đề gì.
Không chỉ là không bệnh không tật, mà còn là kiểu không có vấn đề gì dù thường xuyên thức khuya nhưng vẫn khỏe mạnh hơn người bình thường.
Cô thư ký của anh nhìn anh: “Sếp, thế giới này là thế giới của xác suất.”
Trên mặt cô mang theo nụ cười.
Phó Nam Thương chỉnh lại khuy măng sét của mình, hôm nay anh mặc tây trang, kết hợp với cà vạt và kính không gọng, tóc cũng được chải chuốt gọn gàng.
Nhưng Sở Thượng Thanh không quan tâm: “Giống như một số dự án và ý định đầu tư ở đây, đều mang tính dự đoán nhất định, đánh cược chính là xác suất.”
“Câu này hình như trước đây em đã từng nói.” Phó Nam Thương đột nhiên đứng dậy, đi vòng qua bàn làm việc, nhận lấy tài liệu từ trong tay Sở Thượng Thanh, “Trước đây em cũng đã từng đánh cược xác suất.”
Sở Thượng Thanh cúi đầu cười: “Vậy sao? Tôi còn tưởng mình vẫn luôn làm công việc theo quy trình, dù sao tôi cũng chỉ là một thư ký. Anh xem qua những tài liệu này đi, nếu thấy khả thi tôi sẽ nhập vào hệ thống.”
“Được.”
“Vậy tôi đi làm việc trước đây, có vấn đề gì cứ gọi tôi.”
“Được.”
Phó Nam Thương ôm tài liệu nhìn cô bước nhanh ra ngoài, rồi lại cúi đầu nhìn những tài liệu đó.
“Haiz.” Anh thở dài.
Cởi cúc áo vest, cởi bỏ sự gò bó, lại tháo kính xuống, anh bắt đầu xem những tài liệu này.
Giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-kich-ban-ap-den-tam-thuy-tieu-thao/2785699/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.