Được nghỉ một ngày, Sở Thượng Thanh để lại tin nhắn báo nghỉ rồi thoải mái ngủ đến tận mười giờ sáng.
Tỉnh dậy, nhìn thấy tia nắng len lỏi qua khe hở rèm cửa, cô bỗng cảm thấy mơ màng, không biết hôm nay là ngày nào.
“Ngày nghỉ ngoài kế hoạch.” Ôm chăn ngồi trên giường, cô ngẫm nghĩ, vậy mà chẳng biết nên làm gì.
Được nghỉ ngơi mà không phải làm gì thật là hạnh phúc.
Cô từ từ ngả người xuống giường, liếc nhìn chiếc điện thoại đã tắt nguồn.
Lúc này ở Phó thị, chắc hẳn đã náo loạn cả lên rồi nhỉ?
Lưu Tín dù có lăn lộn ăn vạ cũng không cứu được con trai ông ta, ông ta sẽ…
Sở Thượng Thanh tự nhủ đừng nghĩ nữa, Phó Nam Thương cho cô nghỉ hôm nay chính là để anh tự mình giải quyết những chuyện này khi trở về.
Cô chỉ mở điện thoại cá nhân, thấy Phó Nam Thương gửi đến một số video, đều là những điều thú vị mà anh gặp phải, ví dụ như con hổ pha lê, quầy trưng bày VR kỳ lạ, công nghệ 3D không cần kính mới nhất… Thỉnh thoảng có vài trợ lý vô tình lọt vào khung hình, không hiểu sao sắc mặt của trợ lý Vu trông đặc biệt tiều tụy.
Làm bạn với Phó Nam Thương là một điều rất vui vẻ, anh không bao giờ tiếc rẻ việc thể hiện những cảm xúc tích cực của mình.
Xem xong video, phía sau còn có vài tin nhắn văn bản:
“Nghỉ rồi cũng phải nhớ ăn uống đầy đủ, phố Bảo Thăng có một quán Hoài Dương mới mở, em có thể đến đó thử món đầu sư tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-kich-ban-ap-den-tam-thuy-tieu-thao/2785704/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.