🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vốn dĩ Phương Tình nghĩ rằng Viên Tâm An sẽ kiêng kỵ người bạn trai đòi nợ đó của chị ta, đại khái sẽ an phận một khoảng thời gian. Cô không ngờ từ nhà lớn của nhà họ Khang trở lại không được bao lâu thì nhận được tin nhắn của chị ta gởi tới.

Viên Tâm An: "Phương Tình, tao không ngờ bây giờ mày lại trở nên vô tình vô nghĩa như vậy. Nhưng mày đã bất nhân thì cũng đừng trách tao bất nghĩa. Mày còn nhớ quyển nhật ký của mày bị mất không? Bây giờ nó đang ở trong tay tao, chắc mày vẫn còn nhớ rõ nội dung bên trong chứ hả? Mày nói thử xem nếu như tao đưa quyển nhật ký này cho chồng của mày đọc thì anh ta sẽ nghĩ như thế nào đây?"



Phương Tình vừa nhìn thấy mấy chữ 'quyển nhật ký' thì đã sa sầm nét mặt. Lúc cô học cấp 3, bởi vì mẹ đi làm ở Bắc Kinh, mỗi lần có kỳ nghỉ là Phương Tình phải ở nhà một mình, ban đêm cô sợ sẽ gọi Viên Tâm An tới ở chung với cô, nhất định là khi đó Viên Tâm An đã lén lút lấy đi quyển nhật ký của cô. Phương Tình phỏng đoán, nguyên nhân chị ta trộm đi cuốn nhật ký của cô là vì muốn đưa cho những nữ sinh có tình ý với Bạch Húc Nghiêu nhìn xem. Quả thật bên trong nhật ký đều là mật ngọt giữa cô và Bạch Húc Nghiêu, mà lòng dạ nữ sinh ghen tỵ rất đáng sợ, họ mà nhìn thấy những thứ này thì có lẽ sẽ sinh lòng ghen ghét với Phương Tình, từ đó mà

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-nguoi-dan-ong-yeu/1521456/chuong-16-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Người Đàn Ông Yêu
Chương 16-2
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.