Diệp Khả Thư trước khi mất đi tri giác đã mơ hồ nghe thấy tiếng Tần Hạ Nhiên, lại cảm nhận cơ thể đau nhứt. Cô nhíu mày, từ từ mở mắt ra. Lại bất ngờ khi thấy bốn nữ nhân trong phòng. Định lên tiếng nhưng lại nghe Trình Dịch Ân nói
" Đã tỉnh. Để tôi kiểm tra lại."
Nói rồi nàng kiểm tra cho Diệp Khả Thư, xác định không có gì bất thường nàng lại nói phải trở lại làm việc nên rời đi.
Từ lúc tỉnh lại ánh mắt Diệp Khả Thư chung quy vẫn nhìn Tần Hạ Nhiên không rời. Cô lên tiếng giọng khàn khàn
" Tiểu Nhiên, chị không sao chứ?"
Tần Hạ Nhiên nhìn Diệp Khả Thư mỉm cười trấn an cô
" Không sao. Em lo cho bản thân mình đi."
Diệp Khả Thư mỉm cười, lại từ từ chìm vào giấc ngủ. An Vi ai oán nhìn Diệp Khả Thư
" Tiểu Hoa à. Chúng ta ở đây lo lắng, người ta tỉnh lại chỉ thấy Tần tổng. Aizz thật uổng công chúng ta lo lắng mà."
Đường Hoa đưa ngón trỏ đặt lên môi An Vi, ý bảo nàng ta nói nhỏ thôi, lại nhỏ giọng nói
" Tần tổng hay là cô trở về đi."
" Tôi ở đây với Tiểu Thư."
" Ở đây có tôi và Tiểu Vi. Cô yên tâm đi."
" Nhưng mà..."
" Hay cô về tắm rửa nghỉ ngơi, buổi tối lại vào thay cho bọn tôi."
Tần Hạ Nhiên suy nghĩ, thấy ý Đường Hoa cũng tốt nên chào tạm biệt trở về.
Buổi trưa khi Diệp Khả Thư tỉnh lại lần nữa, điều đầu tiên chính là cô đưa mắt nhìn xung quanh. Không thấy thân ảnh Tần Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-nu-vuong-yeu/2029138/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.