Hồng Tú trước đây là một ví dụ, Mạc Phỉ rất nhanh liền bình tĩnh tiếp nhận sự thật.
Sơn trang này quả nhiên là ngọa hổ tàng long, khó để một con chuột nhỏ như nàng có thể hòa đồng được. Dĩ nhiên điều này cũng làm phiền gì đến hòa bình.
Bất quá có một chút nàng vẫn không cách nào tiếp nhận, tuy nói nữ tử này hỏi đường nàng, nhưng cũng chưa để cho nàng bất kỳ cơ hội nào chỉ đường. Cái gọi là đứng được cao, nhìn được xa chính là nữ tử này ôm nàng đứng ở nóc nhà nhìn ngắm một hồi, rất nhanh liền xác nhận tốt phương hướng, không bao lâu đã đến trước cửa phòng Tiêu Duyệt.
“Ngay từ đầu ngươi dùng biện pháp này có phải là tốt không?”
“Ta cũng không nghĩ tới.” Phu nhân giống như là con nai lo lắng hãi hùng, từng chữ chậm rãi nói ra.
“Vậy ngươi lần sau lạc đường liền nhớ đi.” Mạc Phỉ mỉm cười, “Đa tạ ngươi giúp đỡ, như vậy quả thật nhanh hơn.”
Phu nhân mặt lại hồng, thấp giọng hỏi: “Cô nương, ngươi là muốn dùng nước này tắm rửa?”
“Đúng vậy a.” Mạc Phỉ nhìn nàng một cái, có chút kỳ quái, “Có vấn đề gì không?”
Sắc mặt của nàng thẹn thùng hơn, dáng vẻ muốn nói lại không dám nói, chần chờ hồi lâu mới thêm can đảm nói: “Theo tốc độ xách nước này của cô nương, cũng chỉ có thể tắm nước lạnh.”
“n, xác thực là vậy.” Mạc Phỉ tỏ vẻ đồng ý, dù sao nàng không có khinh công, nơi này lại cách phòng tắm rất xa.
“Ta cùng với cô nương như vậy hợp ý, không bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-phuc-hac-gap-phai-bien-thai/1763099/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.