Người dịch: Tồ Đảm Đang
Lâm Tự không rõ rốt cuộc tên nhóc này muốn làm gì.
"Có gì thì nói thẳng đi." Lâm Tự nói "Cậu hết lần này đến lần khác tới nhà tôi, rốt cuộc là muốn làm gì?"
Gương mặt chàng trai đỏ ửng lên, cho dù ở ngoài không sợ trời không sợ đất như thế nào đi nữa thì khi đứng trước mặt Lâm Tự cậu cũng ngượng ngùng một cách bất ngờ.
Cậu đem cả số tiền bản thân có được đó nhét hết vào tay Lâm Tự, sau đó nói: "Không muốn để họ bắt nạt anh."
Lâm Tự thấy số tiền mình đang cầm hơi bỏng tay.
"Cậu sinh tật à?" Lâm Tự hỏi.
Chàng trai hơi ngơ ngác, sau đó vậy mà lại đi gật đầu.
"Anh nói có thì là có." Chàng trai nói "Tôi cảm thấy anh đẹp lắm."
Lâm Tự dựa vào khung cửa đánh giá cậu, qua một lúc bỗng nhiên nói: "Tôi hiểu rồi."
Anh kéo chàng trai vào trong phòng, trực tiếp kéo lấy áo đối phương.
Chàng trai phát hoảng, hoặc có thể nói là hơi bị dọa.
Cậu tránh Lâm Tự, chạy về nhà bếp.
Lâm Tự đứng ở phòng ngủ, càng nghĩ càng thấy kỳ, anh nhặt mấy tờ tiền lẻ dưới đất lên, cũng đi ra nhà bếp.
"Không phải cậu nghe bọn họ nói đưa tiền là có thể ngủ với tôi, nên mới đến tìm tôi sao?"
Chàng trai đưa lưng lại với anh, hít thở kịch liệt.
Lâm Tự nói: "Tiền cậu đã đưa cho tôi rồi, có qua có lại, tôi nên ngủ với cậu đấy."
"Không cần." Chàng trai dùng sức chùi lên mặt, cầm lấy bình nước sôi đổ vào trong thùng gỗ.
"Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-qua-tao-chin/541789/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.