Nghỉ ngơi thêm mấy ngày, đoàn trưởng Trình tinh thần phấn chấn trở lại quân khu.
Buổi trưa, kim giờ vừa qua khỏi số mười hai, tiếng gõ cửa “Cộc, cộc, cộc...” liền vang lên.
Tôn Đào Phi vội vàng mở cửa, thầm nghĩ, hắn thật rất đúng giờ, ai bảo tối hôm qua hắn giày vò cô thật thảm, để hắn đưa cơm cũng là chuyện đương nhiên, có hưởng thụ phải có làm mới được.
Khi thấy Mạc Tiểu Kỳ xấu hổ đỏ mặt xuất hiện ngoài cửa, mặt Tôn Đào Phi trong nháy mắt cứng ngắc, “Thế nào? theo đuổi được bạn gái của em trở về rồi à.” Nhận lấy hộp cơm, Tôn Đào Phi nhẹ nhàng nhíu mày.
Làm cảnh vệ viên (nôm na là lính bảo vệ) của Trình Phi Viễn, Mạc Tiểu Kỳ vẫn đi theo bên cạnh hắn. Nhưng kể từ khi Trình Phi Viễn ngã bệnh nằm viện, Tôn Đào Phi vẫn chưa gặp lại hắn. Sau đó, không nén được tò mò, Tôn Đào Phi hỏi Trình Phi Viễn, mới biết bạn gái người này, bởi vì hắn nhiều năm không trở về thăm cô ấy, cô ấy muốn chia tay với hắn, cho nên đợt diễn tập vừa kết thúc, hắn liền trở về nhà theo đuổi bạn gái.
Sắc mặt Mạc Tiểu Kỳ trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, xấu hổ gãi gãi đầu, “Dạ, theo đuổi lại rồi.” Vợ của đoàn trưởng cũng có thể theo tới quân khu, hắn há có thể để cho cô dâu của mình bỏ chạy.
Bàn Đinh thấy mẹ đang nói chuyện với một chú mà nó không biết, trượt thân thể nhỏ bé liền muốn chạy ra ngoài. Lại nói, hôm nay nó đã buồn bực ở nhà một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-quan-hon-gap-go-tinh-yeu/464626/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.