Hai bức ảnh đó không có gì liên quan đến nhau, tấm ảnh Diêu Chấn và Lục San ăn tối trông giống như một bức ảnh chụp lén bình thường, không có ý nghĩa gì đặc biệt.
Giang Nhan cảm thấy điểm mấu chốt là cuộc điện thoại và mục đích thực sự của người đàn ông liên lạc với cô.
Cô tìm một người bạn và nhờ cô ấy tìm giúp theo địa chỉ IP của điện thoại, nhưng cô không có thu hoạch gì, đó là một số ảo và một địa chỉ ảo.
Giang Nhan có một trực giác mãnh liệt là đối phương sẽ tiếp tục tìm cô, cô không nghĩ nữa, đi rửa mặt skin care chuẩn bị đi ngủ.
Trước khi đi ngủ, cô kéo cổ áo xuống, đứng trước gương nhìn hình xăm trên người mình.
Cơn đau đã dịu đi, cô cũng không đến tiệm xăm để xóa ba chữ đó, một là hiện tại đối phương đang quan sát trong bóng tối, có thể nắm được tung tích của cô, sau khi xóa hình xăm, đối phương có thể tìm cách khắc lại, hai là ba chữ này nhất định phải có ý nghĩa gì đó, giữ lại để nghiên cứu.
Những học sinh xảy ra chuyện sau này đều đi xóa xăm mà người kia để lại ký hiệu, chắc chắn đối phương sẽ muốn làm gì đó với cô.
Giang Nhan đến gần gương, cẩn thận nhìn chữ "T" trên ngực mình, sau đó cởi bộ đồ ngủ ra, khỏa thân nghiêng người trong gương, hai chữ S sau mông hằn sâu vào da thịt.
Ba chữ đối xứng ngay ngắn.
"TS." Giang Nhan lẩm bẩm.
Tại sao trên người khác thì khắc trên cánh tay, còn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-tam-than-noi-chuyen-yeu-duong/1112284/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.