Anh trở về phòng, ngồi xuống sofa, ôm cậu trong lòng. Dù căn phòng quen thuộc nhưng không còn cho anh cảm giác an toàn như trước. Anh nâng Quý Thời Thừa lên trước mặt: "Hoa Hoa, mày sẽ quên anh sao?"
Cậu vỗ nhẹ vào cánh tay của Tần Miên, như muốn nói sẽ không quên.
Tần Miên tựa trán vào đầu cậu, giọng khẽ run: "Nếu mày quên anh rồi thì anh phải làm sao đây?"
Cậu giơ hai chân trước ôm lấy đầu anh. Anh chỉ cần cho cậu chút thời gian, cậu sẽ nhớ lại mọi thứ và lại gần gũi với anh như trước. Bỗng, tiếng quang cầu vang lên trong đầu Quý Thời Thừa: "Tần Chính bảo sẽ cho Tần Miên một bài học, để 009 tước đoạt trí nhớ của cậu, mất 440 điểm Vạn Năng Tinh."
Cậu nhíu mày: "Vậy hắn còn lại 6..."Giọng cậu ngưng bặt, tâm trí trống rỗng, không còn nghĩ được gì và không nghe thấy gì cả. Khoảng hai giây sau, cảm giác của Quý Thời Thừa mới trở lại, cậu đột nhiên nhận ra mình đang bị một người khổng lồ bế, một người đẹp đúng chuẩn thẩm mỹ của cậu. Người ấy nhìn cậu đầy thương cảm, trên mặt vẫn còn vết thương.
Quý Thời Thừa không lộ vẻ, nhìn lại người này, trong mắt anh, cậu thấy một chú mèo. Cậu chớp mắt, chú mèo đó cũng chớp mắt theo. Cậu bỗng nhận ra, không phải người này khổng lồ, mà là mình đã biến thành mèo. Trong đầu, một giọng nói sống động vang lên, giận dữ nguyền rủa: "A! Tần Chính tên chó chết, hắn dám tước đoạt sức khỏe của cậu!"
Nghe thấy cái tên Tần Chính, mắt Quý Thời Thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-toi-tro-thanh-meo-cung-cua-phan-dien/2242563/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.