Lục Ngu vừa trở lại biệt thự được một lúc thì bên ngoài vang lên tiếng xe dừng lại. Khi đó, cậu đang ngồi xổm bên ghế sô pha ôm tiểu Bảo. Nghe thấy âm thanh bên ngoài, theo bản năng, cậu lập tức đứng dậy chạy ra cửa.
Vừa chạy xuống bậc thang, cậu đã thấy Tống Giản Lễ bước xuống xe, trên tay còn cầm một ly trà sữa nóng.
"Giản ca!" Lục Ngu chạy nhanh đến trước mặt Tống Giản Lễ. Hắn lập tức dang tay ôm lấy cậu vào lòng, nhấc bổng lên.
Hắn hôn nhẹ lên khóe mắt cậu, dịu dàng hỏi: "Có nhớ tớ không?"
Lục Ngu gật đầu, giọng điệu có chút trách móc: "Không phải cậu nói sẽ về sớm sao?"
Tống Giản Lễ vừa bế cậu bước vào trong nhà, vừa giải thích: "Tớ sai rồi, công ty có hơi nhiều việc."
"Đâu có trách cậu. Đúng rồi, Giản ca, hôm nay chú quản gia với dì Thu dẫn tớ đi thả diều đấy!" Lục Ngu hào hứng nói.
Trong nhà đã bắt đầu chuẩn bị bữa tối, vừa bước vào là có thể ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng từ bếp bay ra.
"Chơi vui không?" Tống Giản Lễ đặt Lục Ngu xuống ghế sô pha.
Lục Ngu gật đầu, đôi mắt lấp lánh như những vì sao, niềm vui trong ánh mắt hoàn toàn không giấu được: "Vui lắm! Đây là lần đầu tiên tớ thả diều, mọi người nói tớ rất giỏi."
"Thật sao? Vậy lần sau tớ sẽ đưa cậu đi thả diều nữa." Tống Giản Lễ giúp cậu chỉnh lại cổ áo, sau đó cắm ống hút vào ly trà sữa rồi đưa cho Lục Ngu.
Nhìn thấy ly trà sữa đưa đến trước mặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-van-nguoi-ghet-bat-dau-lang-quen/2696994/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.