Tiêu Đồng đã chuẩn bị ngủ, điện thoại gọi đến hiện tên Mạc Tịch Nguyên, nàng nghe máy: "Hết bận rồi?"
"Ừm." Giọng nói Mạc Tịch Nguyên có chút uể oải, "Mệt chết được."
Tiêu Đồng nói: "Năng lực càng lớn trách nhiệm càng nhiều."
Mạc Tịch Nguyên hỏi: "Còn em? Thăm bà nội chưa?"
"Thăm rồi, bây giờ đang ở khách sạn, ngày mai quay về."
"Tốt, có cần chị đi đón không?"
"Không cần, chị cũng đủ bận rồi."
"Ừm, vậy nghỉ ngơi cho tốt."
Mạc Tịch Nguyên tuy trả lời như vậy, nhưng ngày Tiêu Đồng trở lại Giang Vũ, chị vẫn đi đón. Chị tự lái xe đi, không đem theo ai, sau khi nhìn thấy Tiêu Đồng lập tức phất tay về hướng nàng, "Ở đây!"
Tiêu Đồng không ngờ Mạc Tịch Nguyên sẽ đi đón mình, nghe được âm thanh theo bản năng quay đầu, nhìn thấy Mạc Tịch Nguyên liền nở nụ cười, nhẹ nhàng đi tới, "Không phải đã nói đừng đến sao?"
"Tết cũng không có chuyện gì làm nên đến thôi." Mạc Tịch Nguyên cầm ba lô của Tiêu Đồng, đặt vào cốp xe, "Tay không trở về à? Cũng không biết đem cho chị ít đặc sản nữa."
Tiêu Đồng mở cửa ghế lái phụ, "Bây giờ chị là gia chủ của Mạc gia, muốn gì mà không có? Còn muốn em đem đồ về cho chị?"
"Em gái cho thì sao mà so sánh với người khác được chứ." Mạc Tịch Nguyên vừa nói vừa cười cùng nàng lên xe, liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu, nói: "Du Khinh Hàn cũng theo em về Thượng Dung?"
Tiêu Đồng thắt dây an toàn, "Làm sao chị biết?"
"Chiếc xe đằng sau là của Du gia."
Nghe vậy Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khiet-phich/1051208/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.