Chương 21: Chuông báo thức thức dậy
Trần Song sửng người tại chỗ, có hơi lúng túng.
Từ "chị" này, ngoài Trần Độ ra, nàng rất ít khi gọi người khác như vậy.
Trong suy nghĩ của Trần Song, chỉ có khi rất thân thiết, hoặc là lúc nũng nịu mới có thể gọi không tên không họ.
Không quen biết hoặc là công việc, mọi người đều khách sáo gọi gì mà "Chị Vương", "Chị Trương" hoặc là "Cô".
Bây giờ phải gọi Khương Tuyết sao.
Không nói đến độ tuổi đột nhiên từ "chín chín" biến thành "chín mốt", chỉ riêng gương mặt Khương Tuyết cũng đã khó mà tin người này đã là chị gái ngoài ba mươi rồi.
"..." Trần Song thử mở mồm, gọi không được.
"Ừ?" Khương Tuyết nghiêng đầu, nhìn Trần Song cúi thấp mặt xuống, truy hỏi nàng: "Gọi đi mà."
Trần Song ngượng chín mặt, cảm giác được ngón chân mình đều cuộn tròn cả rồi.
Qua một lúc lâu, nàng mới vùi đầu, nhẹ giọng phát ra tiếng: "Chị..."
Giống hệt mèo nhỏ kêu.
Khương Tuyết cười lên, làm bộ không nghe thấy, đưa tay đặt lên tai mình: "Cái gì? Không nghe rõ —— "
Cuối cùng Trần Song cũng không chịu lên tiếng.
"Làm gì thế, đây có là gì. Chị chị em em cái gì, gọi không phải rất bình thường sao." Khương Tuyết tiếp tục động đũa: "Giữa bạn bè với nhau sẽ như thế, tiểu Trần tổng không thú vị gì hết, sao có thể xã giao với người ngoài được."
"Vậy em bình thường em gọi Hàn Hoa là gì?" Trần Song hỏi.
Khương Tuyết mở miệng, theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862906/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.