Khương Tuyết, lúc đó đang nhìn mình sao?
Cái suy nghĩ này sau khi nảy mầm trong lòng, Trần Song chỉ cảm thấy cả người hoảng sợ không dám nghĩ đến.
Nàng vội vàng uống mấy ngụm nước lạnh, mới phát hiện huyệt thái dương và tim đồng thời nhảy thình thịch không ngừng.
Nàng thử hít thở sâu, sau mấy lần, trong đầu lại chen vào ý nghĩ bậy bạ "Lỡ đâu Khương Tuyết thật sự đồng lòng với mình thì sao".
Trần Song ngả người lên thảm mềm mại bên giường, tựa lưng vào mép giường, gò má nóng lên.
Suy nghĩ của nàng bị đánh loạn lên, suy nghĩ bị đứt quãng chắp vá lại không được, chỉ mặc do tiềm thức lải nhải nhắc nhở mình.
Không thể nào.
Chắc là không thể đâu.
Không thể, đâu.
Trần Song vùi mặt vào trong gối, lặng lẽ ngẩng đầu lên, lộ đôi mắt phiền muộn.
Nàng lấy dũng khí bóp điện thoại trong tay, lại mở video lần nữa, lặp đi lặp lại mấy lần vẫn không có câu trả lời.
Trong video, Khương Tuyết vẫn là Khương Tuyết.
Ống kính đối diện phóng đại ngũ quan và nét mặt cô lên gấp mấy lần, phơi bày rõ trước mặt người xem.
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, ngay sau đó đuôi mắt cũng hơi cong xuống. Ánh sáng ấm áp hòa hợp trong ánh mắt cô, thêm mấy phần thùy mị cũng thêm vài phần động tâm.
Nhưng Trần Song cảm thấy, ống kính vẫn chưa đẹp bằng một phần mười người thật.
Trên mặt Khương Tuyết thật chỉ cần nhìn gần một chút là có thể nhìn thấy một chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862923/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.