Dĩ nhiên không phải thật! Tôi không thiếu tiền, anh Kình có thể nhìn ra đấy!" Khương Mỹ Na sốt ruột khua tay giải thích, vẫn không quên uốn éo cái eo thon.
Tô Lạp khinh thường, “phốc” một tiếng, vừa uống xong một ngụm rượu lớn suýt chút nữa phun ra. Cô gái này nói láo thật sự là không cần thở gấp một cái! Không thiếu tiền? Cha mẹ cô ta bảo thủ như vậy, dễ dàng cho cô ta lấy tiền đi phẫu thuật thẫm mỹ chơi sao?
"Tô Lạp! Một mình cô đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông là được rồi! Không nên đem mấy cái tội danh này đổ lên đầu tôi có được không? Lần nào thấy có cơ hội mở rộng tiền đồ, cô liền trở nên vồn vã. Đoán chừng giường của viện trưởng ở học viện cô cũng keo lên không ít lần đâu! Rõ là……” Khương Mỹ Na làm bộ nghiến răng nói ra, cô hết sức bẻ thẳng thành cong, cố gắng cứu vãn tình thế, xoay chuyển tâm tư của người đàn ông này.
Tô Lạp cau mày nghe mấy lời chói tai này, nổi giận! Giọng điệu này, bộ dáng của con nhỏ đáng ghét này, nói như là thật! Cô có loại kích động muốn bóp chết cô ta, hung hăng đấm cho một cái. Muốn tát cho cô ta sưng mặt, tét miệng, sùi bọt mép.
"Câm cái miệng thối của cô lại!" Một ly lớn chứa chất lỏng màu đen hướng thẳng về phía Khương Mỹ Na. Cô thật sự không thể chịu đựng được nữa, nhìn nét mặt cô ta mà cảm thấy ghê tởm kinh khủng, mẹ nó chứ! Dùng loại rượu đắt tiền này để hắt cô ta quả là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939821/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.