Tô Lạp làn môi run rẩy, nói không thành câu, hai cánh tay nhỏ bé bị anh nắm chặt.
"Bịch”
Trong nháy mắt, cô chỉ cảm thấy bắp chân đụng vào thành giường, sau đó ngang hông đau xót, ngã nhào lên trên giường lớn mềm mại, tràn đầy hơi thở mập mờ nguy hiểm; cũng trong tích tắc, hơi hoảng sợ nhưng gương mặt lại thoáng chút đỏ hồng, bị chăn vùi lấp, còn có chút tóc dài che phủ lên trên.
"Hiện tại đẹp hơn, cho nên nói cô phải học cách giữ yên tĩnh, thời điểm phụ nữ yên tĩnh rất mê người. . . . . ." Lôi Kình quỳ hai chân lên giường, coi như là cưỡi lên phía trên hai chân của Tô Lạp.
"Không phải, hình dáng này của tôi thực sự tôi nhìn cũng không quen, mấy thứ này đều là mặt ngoài, thật ra thì tôi là người thô tục lắm, hoàn toàn là do sợ anh, cho nên mới phải như vậy, anh đừng bị những thứ này làm mờ cặp mắt tinh anh kia, có được hay không?" Tô Lạp làm bộ đáng thương nhìn anh, hi vọng cô đừng…đối với cô, việc này mà không sợ thì làm phụ nữ làm gì nữa.
"Bị dọa sợ hay sao?" Lôi Kình sững sờ, khóe miệng thoáng nở nụ cười, từ sâu trong đáy mắt phát ra vài tia đắc ý, lắc đầu một cái, sau đó phía trên trần trụi hoàn toàn phủ lên người cô.
"A! Anh tới thật hả?" Tô Lạp nghiêng đầu không dám nhìn anh, hét lên một tiếng, người đàn ông này cho dù có mê người đi nữa, nhưng mà cô cảm thấy thật xa lạ với anh, tình một đêm, hai đêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939845/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.