Sáng sớm, tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu vào trên chóp của căn biệt thự rồi từ từ, từ từ bò xuống, ngấp nghé bên ngoài song cửa sổ của một gian phòng cực kỳ bề bộn.
Quần áo, chăn, ga giường ngổn ngang đầy đất, trên chiếc giường rộng lớn hai người ôm nhau mà ngủ, không chút nào cảm thấy là không ổn, tình huống này chỉ có hơi xốc xếch một chút, người vẫn còn nguyên.
"Ừ. . . . . . Đầu thật là đau. . . . . ."
Tô Lạp nâng cánh tay mảnh khảnh lên, lau lau cái trán, cánh tay trắng nõn được tia nắng mặt trời ấm áp chiếu vào, có vẻ như càng thêm nhẵn nhụi, sáng long lanh, giống như chỉ hơi chạm vào một chút, sẽ làm nó bị thương, dễ dàng ấn ra vết tích.
Cọ xát cơ thể, mặt dán lên ga giường, dùng sức đạp chăn mấy cái, khiến nó toàn bộ rơi xuống giường, Tô Lạp thỏa mãn trên người không còn gì cả, bị máy điều hòa không khí lành lạnh thổi, tiếp tục yên phận thoải mái ngủ.
"Ầm"
Một tiếng sắt nổ lớn, đúng 8 giờ sáng, cửa chính của biệt thự mở ra, quản gia bước xuống xe trước, sau đó là người làm ăn mặc chỉnh tề, tiến vào cái sân nhỏ bắt đầu chuẩn bị bữa sáng. Bên cạnh hồ bơi có một chiếc ô to để che nắng, bên dưới là một chiếc bàn tròn nhỏ bằng thủy tinh sáng long lanh, ghế tre được đặt ở hai bên. Một ly sữa tươi nguyên chất được đặt bên trên bàn, còn có các loại thức ăn phong phú khác đếm không kể xiết. Tất cả đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939852/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.