Mấy người phụ nữ, có người ngồi bên cạnh Vi Luân, có người dính chặt vào Duẫn Trạch, một người xinh đẹp nhất trong đó nghe vậy, vội vã hướng về phía ghế sa lon bên cạnh, "Anh Kình khỏe! Lần đầu tiên gặp mặt giới thiệu một chút nha! Em tên là Tiểu Đới! Về sau thường xuyên liên lạc được không?" Nói xong, một tấm danh thiếp màu hồng sáng long lanh theo ngón tay nhỏ bé trơn mượt nhét vào trong túi áo Lôi Kình, lúc lấy tay ra vẫn không quên đưa móng tay thật dài khều khều, tìm kiếm lồng ngực Lôi Kình, ánh mắt mập mờ không ngừng đưa đẩy.
"Tiểu Đới? Tên không tệ! Khi cần sẽ tìm cô! Qua bên kia ngồi trước đi!" Lôi Kình nhìn cô gái này một cái xong cũng không nhìn lại, giọng nói nhàn nhạt ý bảo ngồi sang chỗ khác.
"Anh Kình! Cho em ngồi ở đây đi! Em bồi anh uống một ly!" Nói xong, cô ta liền nhanh chóng nhào tới, đem Tô Lạp trên mặt đang sửng sốt đẩy qua một bên, cầm trong tay cái chai bắt đầu rót rượu.
Tô Lạp tức giận nhìn cô ta, vóc dáng của cô quá nhỏ bé sao? Đến nỗi bị coi thường trực tiếp chen lấn suýt nữa ngồi lên tường? Huống chi cô gái này mang giày cao gót cũng không có cao hơn cô! Cao 1m67 như cô cũng không nhìn thấy sao? Loại phụ nữ này thật rất đáng ghét!
Tô Lạp tức giận đứng lên, tựa vào bên trên một cái tủ lớn, một mình chơi đùa mấy cái bình hoa được bày trên đó, là đồ giả, không biết đụng vào có làm hư hỏng gì không, dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939861/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.