Lôi Kình nghiêng người tới trước, cùi chỏ chống lên mặt bàn ngọc Lưu Ly, hai tay đan xen lại đặt dưới cằm, "Chính xác, cô không được coi như là rất đẹp, nhưng mà cô mới mẻ, miệng hay nói ra lời thô tục, so với những người phụ nữ trẻ trung khác, cô là người đầu tiêu dám đá vào nơi này của tôi! Hơn nữa, đá tôi chỗ này, sợ rằng cô về sau phải chịu trách nhiệm, tất cả những gì của cô, đều là tôi muốn khiêu chiến, muốn đem thay đổi." Dứt lời nhếch môi cười, chỉ về phía bên dưới của anh cho cô thấy.
"Thật sự là muốn đau mắt hột rồi !" Tô Lạp khinh thường liếc mắt nhìn phía bên dưới của anh.
"Chịu trách nhiệm? Anh thật sự là rất nhàm chán! Nếu như anh không tìm được, tôi có thể mang anh đến bệnh viện có khoa nam tốt nhất! Còn nữa, tất cả của tôi đều là năng khiếu bẩm sinh, cho dù ai cũng không thay đổi được!" Dứt lời, Tô Lạp đi tới một bên ghế sofa ngồi xuống, một chân cực kỳ bất nhã gác lên trên ghế, cô muốn cho anh nhìn thấy, họ không thích hợp dây dưa, cùng loại đàn ông này phải là phụ nữ hám giàu, thanh lịch,...,mà không phải là cô.
Lôi Kình nhìn dáng vẻ này của cô, cười lên đầy quyến rũ, “Năng khiếu bẩm sinh? Không sao cả! Cô phải tin tưởng, tôi có cái này có thể thay đổi năng lực của cô ngày sau! Như vậy một khi tôi cảm thấy đối mặt với cô rất vô vị tẻ nhạt thì sẽ chúc phúc cho cô….cô vĩnh viễn tự do.”
Lời anh nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939889/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.