Đem thẻ mở cửa phòng cắm vào, phòng tổng thống xa xỉ ở tầng trên cùng của khách sạn được mở ra.
Ánh trăng mập mờ xuyên qua cửa sổ sát đất, soi rọi bầu không khí ám muội bên trong phòng. Chiếc giường cỡ lớn của Úc được phủ lên tấm ga với gam màu ấm cùng hoa văn trang trí tinh tế, Lôi Kình đem Tô Lạp đang giãy giụa đặt lên trên, vươn tay xé tấm khăn trải bàn trên người cô ra, thân thể trần truồng lăn qua lăn lại mấy cái liền rớt xuống tấm đệm nhung mềm bên dưới giường.
"Ưmh"
"Nóng quá !"
Cô đưa tay vuốt ve cơ thể của mình, xoa xoa mái tóc dài, hàng lông mày xoắn lại, nằm quằn quại trên tấm đệm nhung, cơ thể dường như muốn chết cháy, rất khó chịu.
***********
"Rào rào rào."
Hàng loạt tiếng nước chảy vang lên trong phòng tắm.
Thân hình cao lớn, bên dưới chỉ được quấn trong một cái khăn tắm bước ra. Một ít nước còn lưu lại trên tóc khẽ nhỏ giọt, trượt qua gò má cương nghị, rơi thẳng một đường xuống bên dưới.
Làn da màu đồng cường tráng dưới ánh trăng dâng lên một tầng ánh sáng dìu dịu, vừa đúng tỷ lệ hoàn hảo, toàn thân không tìm được một chút thịt dư. Cả người anh toát lên một loại khí phách tựa như quỷ Satan, đôi mắt lạnh lẽo như chim ưng gắt gao khóa chặt lên cơ thể đang nằm vật vờ trên mặt đất. Cả người cô chỉ còn lại mỗi đồ lót ren, dáng vẻ như đang mời gọi anh.
Lôi Kình đi đến trước người Tô Lạp, lật cơ thể của cô qua, nhìn chăm chú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-khich-mat-khong-che-gap-go-nhan-vat-lon-cuc-pham/939916/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.