Lần đầu gặp mặt chính thức ngoài đời giữa Thời Tuế và Theodore, cô chọn bãi biển Santa Monica làm điểm hẹn.
Nơi ấy gió biển mát rượi, buổi chiều ngả dần sang hoàng hôn, mặt trời đỏ rực chìm xuống phía tây. Tản bộ ở đây vừa thư thái, vừa nhuốm màu lãng mạn.
Cũng nhân dịp gặp mặt lần này, Thời Tuế cuối cùng đã ghi nhớ rõ khuôn mặt của Theodore. Là con lai Mỹ – Trung, nhưng ngoại trừ mái tóc bạch kim nổi bật, đường nét gương mặt anh lại mang nhiều vẻ mềm mại đặc trưng phương Đông.
Đặc biệt là đôi mắt đen sâu khi cụp xuống nhìn cô, ánh nhìn ấy khiến đồng tử Thời Tuế như giãn ra, cô bất giác ngẩn người rất lâu.
Rồi Theodore cười. Chỉ một nụ cười thôi, đôi mắt anh liền cong lên thành hình vòng cung, mí mắt sâu.
Khác hẳn với người kia—mí mắt mỏng như chỉ khẽ phủ, mỗi lần cười ánh mắt vẫn lạnh lẽo, chẳng bao giờ chạm đến đáy.
Thời Tuế lập tức bừng tỉnh, nhẹ nhàng cụp mắt, giấu đi biểu cảm vừa thoáng qua.
“Mặc dù anh lớn lên ở Mỹ, nhưng mẹ anh là người Trung Quốc. Tiếng Trung của anh cũng không tệ đâu.”
Theodore vẫn thường dùng tiếng Trung để trò chuyện với cô.
Thời Tuế cười: “Đúng là không tệ.”
Hai người cùng dùng bữa tối thịnh soạn tại một nhà hàng ven biển.
Theodore thể hiện sự lịch thiệp và dịu dàng một cách hoàn hảo, thậm chí còn rất biết cách khiến con gái cảm thấy vui vẻ và thoải mái.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh không tiếc lời khen ngợi cô: “Đôi mắt em giống như Aphrodite vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-vuot-qua-hoai-co/2728354/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.