An Tú trợn trừng hai mắt , ngước nhìn lên tấm bảng hiệu " Nguyệt Hoa lầu " , cô kinh hãi ôm lấy cánh tay của Phấn Phấn lắc nhẹ , miệng run run nói :
- Nương nương , người tuyệt đối không được vào nơi này , nếu để hoàng thượng biết được ... nô tỳ sợ ...
An Tú còn chưa nói hết câu đã bị Phấn Phấn ngắt lời :
- Ta chính là muốn để cho hắn biết đấy .
Phấn Phấn giấu đi nụ cười thích thú , nàng gỡ tay của An Tú ra rồi bước tới cửa Nguyệt Hoa lầu , ngừng ba giây , nàng hếch môi cười khinh bỉ , dám cho người theo dõi ta ư ... được thôi ... ta sẽ cho ngươi tức mà không có chỗ để phát .
Nàng hừ lạnh bước tiếp , An Tú vẻ mặt lo lắng , sợ hãi vội vàng chạy theo nàng .
Nguyệt Hoa lầu ồn ào náo nhiệt , những cô kỹ nữ ngực ngồn ngộn da thịt trắng nõn đứng trên tầng 2 của lầu xanh vẫy tay mời gọi , những đôi mắt của nam nhân bên dưới cứ hau háu như muốn ăn tươi nuốt sống thứ đặc sản khác giới ở trước mặt .
Phấn Phấn bước vào cửa trước con mắt ngạc nhiên của đám kỹ nữ đang mời khách , Tú Bà của thanh lâu nhanh chân chạy ra đưa hai tay cản lại :
- Ế ế ế ế ế .... không được vào .
Phấn Phấn cong môi lạnh lùng :
- Tại sao ?
Tú Bà phấn son lòe loẹt , tay cầm chiếc khăn phẩy phẩy về phía trước đuổi người , bà nói với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoa-truong-menh/1960950/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.