Từ cuối năm ngoái, sau khi bắt đầu khai chiến giữa Hạnh Tốn và Ngụy Thiệu, cuộc tranh bá ở lưu vực sông Hoàng Hà đã trở thành tiêu điểm chú ý của chư hầu thiên hạ và thành chủ các nơi.
Thám tử đi khắp các con đường Đông Tây Nam Bắc, dò la các tin tức mới nhất, nhanh chóng đưa tin cho gia chủ của mình.
So với người khác, Kiều Bình còn quan tâm đến chiến sự này hơn.
Mặc dù ông chưa từng nghe Ngụy Thiệu gọi mình một tiếng nhạc phụ nào, nhưng cho tới bây giờ, gả nữ nhi cho hắn lâu đến vậy, ấn tượng của Kiều Bình đối với nữ tế này chỉ qua những lời kể của người ngoài về hắn, từ từ chắp vá.
Nhưng trong đáy lòng ông, không biết từ khi nào đã bắt đầu sinh ra cảm giác thân thiết với nữ tế dù chưa lần gặp mặt.
Trong những bức thư qua lại với nữ nhi suốt một năm gần đây, lúc con đề cập đến nam tử đó đã không còn khách sáo như một tiếng xưng hô giống ngày xưa.
Giữa đôi hàng chữ, vô tình còn ẩn hiện chút tình cảm phức tạp của nữ nhi.
Kiều Bình là một người văn võ song toàn, ngoài việc chiến sự, ông còn đạt được nhiều thành tựu trong thơ từ ca phú, hơn nữa đó lại là tình cảm xuất phát từ đáy lòng của con.
Kiều Bình tinh tế hơn nhiều so với những phụ thân bình thường.
Mặc dù nữ nhi không nói rõ, nhưng từ trong câu chữ, ông vẫn có thể cảm giác được, nữ nhi đã xem nam tử đó là phu quân của mình.
Huống hồ bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung/236651/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.