Khương Tuyết Ninh gần như cả đêm không ngủ, đến khi trời sắp sáng mới nghĩ đến hừng đông còn phải đi Phụng Thần điện nghe giảng, đành cố ép mình quên đi tẩm cung này mà chợp mắt một chút. 
Nhưng thời gian cũng không quá một canh giờ. 
Càng là hoàng gia quy củ càng nghiêm, những chuyện như ngủ nướng, Khương Tuyết Ninh trong phủ có thể có, Thẩm Chỉ Y trong cung lại khó cầu. 
Rất nhiều năm sống trong cung, vừa đến đúng canh giờ, không cần cung nữ đến gọi, Thẩm Chỉ Y liền tự mở mắt, thức dậy để cung nhân hầu hạ rửa mặt mặc y phục, hiển nhiên sớm đã thành thói quen. Ước chừng là đêm qua khóc phát tiết hết một trận, sáng nay nàng ngoại trừ hốc mắt có hơi sưng ra, dường như đã khôi phục tinh thần sáng láng như trước. Nàng không những tự mình rửa mặt, còn chỉ huy nhóm cung nhân qua hầu hạ Khương Tuyết Ninh. 
Khương Tuyết Ninh khuya ngày hôm trước đã ngủ không ngon, đêm qua lại một phen giày vò thì càng mỏi mệt, chỉ là nhìn Thẩm Chỉ Y khôi phục được bộ dáng vui cười, cũng không tiện biểu hiện ra ngoài khiến nàng nhìn ra, làm hỏng tâm tình tốt hiếm có này của nàng. Thế là, Khương Tuyết Ninh ép mình không để ý đến huyệt thái dương hai bên đang căng thẳng đau nhức, bên môi treo lên nụ cười, vừa nói chuyện với Thẩm Chỉ Y, vừa thuận theo nhóm cung nhân hầu hạ. 
Cung nhân ở Ngưỡng Chỉ trai không hầu hạ sinh hoạt thường ngày. Nhưng Khương Tuyết Ninh là người kiếp trước đã tại vị hoàng hậu nhiều năm, 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/1681389/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.