Rốt cuộc người này muốn làm gì? 
Hiện tại rõ ràng Vạn Hưu Tử muốn nàng áp chế hắn, nhưng hắn không những không rũ sạch quan hệ với nàng còn bảo nàng lần sau nói hai người đã từng tu luyện? 
Khương Tuyết Ninh thực sự không hiểu. 
Tạ Nguy nói xong, cũng đã mặc kệ nàng phản ứng thế nào, lại chuyển sang nhìn bên cửa sổ, sau khi nhìn hồi lâu, thoáng suy tư, hắn lại kéo tay áo rộng dài của mình lên, tháo xuống lưỡi đao rất mỏng luôn buộc ở cổ tay. 
Khương Tuyết Ninh: “…” 
Nàng cúi đầu nhìn đi nhìn lại mớ dây thừng vừa tháo ra còn bên chân mình, lại ngẩng đầu lên nhìn lưỡi đao Tạ Nguy cắm vào song cửa sổ, đuôi mắt hơi giật: “Ngươi đã mang theo đao, sao lúc nãy tháo dây thừng lại không dùng?” 
Đã mang theo đao, phí sức tháo làm gì, thẳng thừng cắt phăng đi không được sao? 
Tạ Nguy đã nhẹ nhàng đẩy được miếng chêm chốt khung cửa sổ ra, lúc bị nàng hỏi, động tác hơi ngưng lại giây lát, im lặng lúc lâu sau mới đáp: “Quên.” 
Khương Tuyết Ninh: “…” 
Thế cũng quên được, ngài quả là tài giỏi! 
Tạ Cư An không nói dối, ban nãy cởi trói cho nàng, hắn thực sự không nghĩ tới chuyện gì khác. Sau khi tháo được dây thừng, muốn thực hiện kế hoạch mình đã định ra, mới tự nhiên nhớ tới đao ở cổ tay. 
Trên dưới Thiên Giáo đều nói hắn là người làm việc dựa vào đầu óc. 
Thấy hắn đi tay không vào, lúc soát người cũng không hề cảnh giác. Huống chi lưỡi đao này cực mỏng, lúc buộc vào cổ tay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/403887/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.