Thường nói, đời người có bốn chuyện đại hỷ, đêm động phòng hoa chúc, lúc tên đề trên bảng vàng, trời hạn gặp mưa rào, xa quê gặp người quen cũ. Vậy mà lúc này đêm nay, e rằng còn có chuyện đại hỷ thứ năm.
Đó chính là “Bị giam gặp cướp ngục”.
Thiên hạ thật sự không có chuyện nào khiến người ta vui sướng hơn là tìm được đường sống từ chỗ chết.
Chuyển mắt nhìn lại, trong thiên lao đông nghìn nghịt.
Rất nhiều người đang đợi thẩm, tử tù phạm trọng án, vừa thấy cơ hội ngàn năm có một này đều mừng rỡ như điên, hoặc là dùng sức lung lay hai bên cửa nhà lao còn chưa mở ra, hoặc là chạy vội từ trong ra, miệng thì gào thét gì đó không rõ.
Một đám người, khí thế cuồn cuộn.
Phần lớn đều phóng ra phía ngoài thiên lao.
Nhưng mà lại có mấy người cũng mặc áo tù nhân còn chưa kịp cởi ra, ngược lại giữa biển người, tay đều nắm chặt thanh trường đao, tìm trong từng gian từng gian phòng giam.
Rõ ràng những người này không phải Thiên Giáo.
Có một vài phòng giam bọn họ nhìn qua xong thì không ngừng chân, có một số phòng sau khi hỏi người trong đó là ai, hoặc là phất đao lên, hoặc dùng chìa khóa cướp được từ tay ngục tốt mở cửa phòng giam, thả người ra.
Nhưng càng đi vào sâu bên trong, sự lo lắng trên mặt họ càng dày đặc hơn.
Khương Tuyết Ninh bị biển người bao bọc lấy, cũng bị Trương Già kéo tay, trong lúc cứ thế đi thẳng, lơ đãng ngẩng đầu nhìn lên, liền phát hiện mấy người bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/404030/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.