Tiếng còi về đích vang lên.
Thầy trọng tài cầm tờ giấy nhỏ xem đi xem lại, nhìn Sâm Lãng đang cười híp mắt, rồi ngẩng đầu nhìn kỹ "Vật được mượn tới" Thương Vũ Hiền, nhét tờ giấy vào trong tay đứa nhỏ, qua hỏi trọng tài lớp khác.
Mấy cô giáo quan sát "Chiến lợi phẩm" của đội Vàng, bày dáng vẻ kích động "Tôi có lời muốn nói nhưng tôi không nói đâu", xác nhận ánh mắt nhau, trọng tài chính thâm trầm gật gật đầu.
Giơ cờ nhỏ màu vàng lên:
"Vật mượn hợp lệ, hạng nhất, Hoa Hướng Dương!"
Phát loa: 【... Lớp nhận giải thưởng cuộc thi tiếp sức, quán quân: lớp Hoa Hướng Dương!】
Trên bục trao giải, Tiểu Đoàn Tử vẫy tay với hai người đàn ông ở phía dưới.
Toàn thân Sâm Lãng bủn rủn, ngồi xụi lơ trên ghế trẻ em, giơ cao hai tay để đáp lại. Sau đó khoác thêm áo phao, lau đi giọt mồi hôi nhỏ trên trán, nhận lấy điện thoại từ trong tay cô Tiểu Trương.
"Chụp không ít hình nhỉ, đã làm phiền cô rồi." Sâm Lãng nói.
Cô Tiểu Trương cười khanh khách: "Không phiền, đều là kỷ niệm mà."
Sâm Lãng mở album ra, ngón tay lướt qua bức ảnh hội thao trên màn hình, một mình bay bổng cười ngây ngô một hồi, liên tục nhét mấy cái bánh gấu Koala vào miệng, tỉnh táo lại, quay đầu nhìn người đàn ông đứng nghiêm bên cạnh.
"Đứng ngây ra đó làm gì, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ai-choc-noi-ba-nho-nha-chau-dau/1758002/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.